Mùa đông yêu thương
Tập đoàn Kute B9 LêHồngPhong chuyển trụ sở về địa chỉ 11b9.huyenthoai.biz.C :: Bục giảng lớp B9 :: Văn Học Anh em sáng tác
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Mùa đông yêu thương
Nỗi nhớ.......!!
Có những điều trôi wa, có những người trôi wa, có những tình cảm trôi wa...và có những thứ đọng lại trong ta.......!!
Sao đôi lúc cái nỗi nhớ như 1 tên trộm, núp sẵn đâu đó, chờ những khi con tim ta bở ngỡ, thế là nhảy vào đánh cắp nước mắt của ta....!!Ghét thật !!
Đôi lúc cái lạnh của thời tiết k thể nào so sánh với cái giá lạnh ở trong tình cảm của mỗi con người. Cái lạnh ngoài da có thể lấy áo ấm, lấy chăn bông đốt lên 1 ngọn lửa, thế là ấm trở lại nhưng còn cái lạnh trong tận sâu con người thì sao nhỉ?? K thể dùng áo mặc cho trái tim, k thể đắp chăn cho nó, chỉ cầu mong 1 ngọn lửa của ai đó thắp lên để nó bớt lạnh mà thôi.
Thế nhưng sao người ấy k thể làm đc nhỉ, điều đơn giản lắm mà, chỉ cần nói là " Mùa đông lạnh đấy, thêm 1 cái áo ấm nữa nhé! " thì đã mặc cho trái tim 1 cái áo, hay " Tối trời hay trở lạnh hãy trùm mềm thật kín và nghĩ đến nhau nhé! " có thêm 1 tấm chăn bông, hay đơn giản chỉ cần nói với giọng run lập cập và chỉ nói đc 3 tiếng trong thời gian 15' " Tớ yêu ấy " thế là bây jờ k cần hộp quẹt nữa mà sẽ là 1 trận hỏa hoạn trong trái tim rồi...!!
Thế là trong chiếc chăn bông, tôi ôm lấy chính tôi, cầm lấy bàn tay của chính mình, để tưởng rằng tay "ấy" vẫn đang nằm, ôm lấy chính mình để khỏa lấp vòng tay ai kia, mới thấy rằng NỖI NHỚ sao mà đáng ghét vậy.
Tôi chỉ muốn đứng 1 mình trong trời mưa với bộ quần áo trên người mà k mặc áo mưa, để k thể fân biệt mình khóc hay chỉ là giọt nước mưa trên trời rơi xuống.
Tôi chạy thật nhanh trong trời lạnh buốt giá, mọi người nói "k bình thường" nhưg tôi vẫn chạy, chạy đến khi nào mồ hôi chảy nhìu như nước mắt, đó sẽ là giọt nước mắt của trái tim, hay chạy ra 1 chỗ vắng hét thật to " Nỗi nhớ ơi! Tao ghét mày lắm.....mày làm tao fải khóc rồi nè, hãy đi đi!! " nhưg sao k thể nào hét ra tiếng, nó chỉ ầm ừ rồi khóc trong tim tôi.
Nhưng cuối cùng chẳng thể nào lấy cái lạnh của thời tiết để làm nguội lạnh đống lửa mà người ấy đã vô tình hay cố ý thắm sáng trong tim tôi. Để rồi người ra đi, ngọn lửa cũng k thể tàn, nó vẫn âm ỉ cháy và chỉ cần 1 lần nữa thôi, chỉ 1 lời nói thôi, chỉ 1 câu hỏi han thôi nó vẫn bùng lên, đốt cháy thêm từng thanh Nỗi Nhớ.......!!
Có những điều trôi wa, có những người trôi wa, có những tình cảm trôi wa...và có những thứ đọng lại trong ta.......!!
Sao đôi lúc cái nỗi nhớ như 1 tên trộm, núp sẵn đâu đó, chờ những khi con tim ta bở ngỡ, thế là nhảy vào đánh cắp nước mắt của ta....!!Ghét thật !!
Đôi lúc cái lạnh của thời tiết k thể nào so sánh với cái giá lạnh ở trong tình cảm của mỗi con người. Cái lạnh ngoài da có thể lấy áo ấm, lấy chăn bông đốt lên 1 ngọn lửa, thế là ấm trở lại nhưng còn cái lạnh trong tận sâu con người thì sao nhỉ?? K thể dùng áo mặc cho trái tim, k thể đắp chăn cho nó, chỉ cầu mong 1 ngọn lửa của ai đó thắp lên để nó bớt lạnh mà thôi.
Thế nhưng sao người ấy k thể làm đc nhỉ, điều đơn giản lắm mà, chỉ cần nói là " Mùa đông lạnh đấy, thêm 1 cái áo ấm nữa nhé! " thì đã mặc cho trái tim 1 cái áo, hay " Tối trời hay trở lạnh hãy trùm mềm thật kín và nghĩ đến nhau nhé! " có thêm 1 tấm chăn bông, hay đơn giản chỉ cần nói với giọng run lập cập và chỉ nói đc 3 tiếng trong thời gian 15' " Tớ yêu ấy " thế là bây jờ k cần hộp quẹt nữa mà sẽ là 1 trận hỏa hoạn trong trái tim rồi...!!
Thế là trong chiếc chăn bông, tôi ôm lấy chính tôi, cầm lấy bàn tay của chính mình, để tưởng rằng tay "ấy" vẫn đang nằm, ôm lấy chính mình để khỏa lấp vòng tay ai kia, mới thấy rằng NỖI NHỚ sao mà đáng ghét vậy.
Tôi chỉ muốn đứng 1 mình trong trời mưa với bộ quần áo trên người mà k mặc áo mưa, để k thể fân biệt mình khóc hay chỉ là giọt nước mưa trên trời rơi xuống.
Tôi chạy thật nhanh trong trời lạnh buốt giá, mọi người nói "k bình thường" nhưg tôi vẫn chạy, chạy đến khi nào mồ hôi chảy nhìu như nước mắt, đó sẽ là giọt nước mắt của trái tim, hay chạy ra 1 chỗ vắng hét thật to " Nỗi nhớ ơi! Tao ghét mày lắm.....mày làm tao fải khóc rồi nè, hãy đi đi!! " nhưg sao k thể nào hét ra tiếng, nó chỉ ầm ừ rồi khóc trong tim tôi.
Nhưng cuối cùng chẳng thể nào lấy cái lạnh của thời tiết để làm nguội lạnh đống lửa mà người ấy đã vô tình hay cố ý thắm sáng trong tim tôi. Để rồi người ra đi, ngọn lửa cũng k thể tàn, nó vẫn âm ỉ cháy và chỉ cần 1 lần nữa thôi, chỉ 1 lời nói thôi, chỉ 1 câu hỏi han thôi nó vẫn bùng lên, đốt cháy thêm từng thanh Nỗi Nhớ.......!!
kutegirl91- Thanh niên ưu tú
-
Tổng số bài gửi : 4
Age : 32
Lý Lịch trích chéo : szdryhsdfh
Bố cháu tên chi : sdfhsdfh
Ở nhà cháu hay lam gì : dfhsdfh
Registration date : 03/11/2007
Tập đoàn Kute B9 LêHồngPhong chuyển trụ sở về địa chỉ 11b9.huyenthoai.biz.C :: Bục giảng lớp B9 :: Văn Học Anh em sáng tác
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|